Người đầu tiên phụ trách kỹ thuật Người Việt Dallas ra đi

Dallas, TX.- Thánh lễ sáng Chúa Nhật ngày 25 tháng 02 năm 2024, Cha Xứ Giuse Phạm Quang Minh, Giáo xứ Thánh Phêrô thông báo tin buồn Anh Gioakim Nguyễn Hùng Cường (Thâm) đã được an nghỉ trong Chúa vào tối Thứ Bảy hôm trước…

Nhà thơ Nguyễn Thâm

Nếu chỉ nghe tên Nguyễn Hùng Cường một cách lạ lẫm thì hầu như nhiều người trong Thánh Đường không biết Nguyễn Hùng Cường là ai. Cá nhân tôi đã quen biết với Thâm hơn ba mươi năm trước cũng chưa bao giờ nghe ai nhắc đến tên Hùng Cường. Thâm đối với tôi có nhiều ân tình từ trước và Thâm cũng là người đầu tiên phụ trách phần trình bày kỹ thuật cho tuần báo Người Việt Dallas khi chập chững bước vào làng báo địa phương Dallas-Fort Worth. Lúc bấy giờ nhà văn Việt Phương phụ trách nhiệm vụ chủ bút. Văn phòng tòa soạn 3306 W. Walnut thành phố Garland nhưng phải chạy đến nhà của Thâm thuộc khu vực Dallas để nhờ Thâm giúp trình bày các quảng cáo cho khách hàng vì Thâm còn phải có việc khác phải làm hơn nữa còn hai con nhỏ chăm sóc. Đời sống gà trống nuôi con thật vất vả nhưng Thâm chịu đựng không than van oán trách. Vì đối với Thâm hai đứa con là lẽ sống đối với cuộc đời anh. Thâm cũng cho biết anh phải tranh đấu rất nhiều mới giữ được hai đứa con từ người mẹ…

Nguyễn Hùng Cường tự Thâm

Bố con Nguyễn Thâm

Cũng chính trong thời gian trống vắng thiếu người đàn bà bên cạnh, nỗi cô đơn chất chứa đưa anh gần đến “Nàng Thơ”. Anh sáng tác nhiều bài thơ đủ loại và có lần chia sẻ với tôi là muốn thực hiện một tập thơ kỷ niệm để đời… Những bài thơ được các nhạc sĩ như Hoàng Hạc Nguyễn, Nhật Thu, Nguyễn Xuân Mai, Hồng Vũ, Phong Trần phổ nhạc thật dễ thương và đi vào lòng người! Tất cả đều được anh phổ biến trên Facebook của mình với tên Thâm Nguyễn…

Sau đây là vài bài thơ tiêu biểu xin được giới thiệu với quý vị yêu thơ và nhớ về Nguyễn Thâm:

MẸ ƠI

MẸ À

Khi đau chỉ biết kêu mẹ

Như khi còn bé theo nhè mẹ ơi

Nhưng giờ Thái Bình biển khơi

Dặm ngàn trùng ngút biển khơi xa vời!

Mẹ giờ cũng chẳng thảnh thơi

Tuổi già sức yếu còn đâu mẹ ời

Lưng còng tóc bạc da mồi

Còn đâu sức nữa mà ngồi ru con!

Chỉ còn biết nguyện ông Trời

Thương cho đời mẹ chút đời thảnh thơi

Phận con thì đã xa vời

Chỉ còn kêu mẹ, mẹ ơi mẹ à!

KHÓC VỚI MÂY

Muốn khóc chỉ biết với mây

Muốn cười chỉ cười với gió

Chứ giờ đâu còn ai đó

Chia xẻ tiếng khóc nụ cười!

Ngày xưa ra vào lắm người

Nụ cười rạng rỡ khắp nơi

Cửa nhà luôn luôn rộng mở

Bây giờ cũng mở chẳng ai!

Có người bảo thế mới đời

Thôi thì ráng rặn nụ cười cho vui

Nói ra nghe thiệt bùi ngùi

Bao nhiêu bè bạn giờ tui một mình!

THÔI THẾ LÀ HẾT

Thế là hết chẳng còn gì em nhỉ

Bao năm rồi trông ngóng cũng bằng không

Chiều hôm kia gặp lại em bên chồng

Có chút xót nhưng lòng bình yên lạ!

Bao năm rồi tưởng em nơi xứ lạ

Một mình buồn nên cũng có ý trông

Nay biết rồi thì anh xin từ tạ

Mong bên người mãi mãi có người thương!

Kể từ nay chiếu giường xin xếp lại

Chỉ một mình nên chẳng cần giường đôi

Bao năm rồi chiếc giường xưa vẫn đợi

Nay hết rồi... đành xếp lại mà thôi!

MÌNH THÔI... VỚI GIẮC MƠ

Có những đêm dài nằm trăn trở

Chẳng biết vì sao, chẳng mong chờ

Chẳng thương chẳng nhớ, chẳng ai đợi

Cớ mãi vì sao... giấc vẫn mơ!

Đêm qua nằm mơ gặp nàng thơ

Nàng trách trong mơ, nàng vẫn chờ

Vẫn mong vẫn nhớ, sao chàng vẫn

Ơ hờ chẳng nói, chỉ mơ thôi!

Biết trả lời sao, chỉ mơ thôi

Trời đã về chiều, rồi cũng tối

Vần thơ giờ cũng... là viết vội

Gặp gỡ làm chi... có kịp chăng?

Đêm nay trăng sáng mơ chị Hằng

Dùng dằng nửa ở nửa muốn đi

Nàng thơ vì thế, nên cũng vội

Chỉ tội thằng tôi... mắt đã mờ!

Còn lại mình tôi... với giấc mơ!

Nguyễn Thâm sinh ngày 20 tháng 10 năm 1955 tại Bình Định – Việt Nam và được Chúa gọi về lúc 8:08 Tối Thứ Bảy, ngày 24 tháng 02 năm 2024 tại thành phố Dallas, Texas – Hoa Kỳ - Hưởng thọ 68 tuổi.

Thâm của quá khứ và hiện tại

Cám ơn Thâm đã đóng góp công sức cho Người Việt Dallas còn sống đến ngày hôm nay.

Xin cầu nguyện linh hồn Gioakim sớm về hưởng nhan thánh Chúa!

Thái Hóa Lộc

Previous
Previous

Ngày sinh nhật dễ thương

Next
Next

Tôi tin đạo nhưng không tin người có đạo