Ngân hàng Thế giới sắp bị các nhà hoạt động khí hậu tiếp quản
Tác giả J.G. Collins
Một sự thay đổi tại Ngân hàng Thế giới đang báo hiệu sự thay đổi trong chính sách phát triển của Hoa Kỳ đối với các mối quan tâm về khí hậu, đồng thời có thể tạo ra rủi ro địa chiến lược cho Hoa Kỳ.
Ông David Malpass, người đứng đầu Ngân hàng Thế giới, đã thông báo rằng ông sẽ rời văn phòng vào tháng Sáu tới, một năm trước khi nhiệm kỳ của ông kết thúc. Được bổ nhiệm vào năm 2019 bởi tổng thống đương thời Donald Trump, thành viên Đảng Cộng Hòa đến từ New York này từng tranh cử vào Thượng viện vào năm 2010, và phu nhân của ông là nguyên chủ tịch Ủy ban Cộng Hòa Quận New York. Ông đã giữ nhiều vai trò về kinh tế và hoạch định chính sách khác nhau ở Hoa Thịnh Đốn từ thời chính phủ Tổng thống Reagan, và là cựu kinh tế gia trưởng của Bear Stearns, một nhà băng từng là ngân hàng đầu tư toàn cầu trước khi thua lỗ trong cuộc khủng hoảng năm 2008 và bị JPMorgan Chase mua lại.
Ông Malpass, người đã chỉ trích các hoạt động cho vay và sự tăng trưởng của Ngân hàng Thế giới (WB) ngay cả trước khi được đề cử làm người đứng đầu tổ chức này, đã bị những người ủng hộ WB tấn công khi ông Trump bổ nhiệm ông. Ông Malpass đã phải chịu áp lực kể từ hồi tháng Chín (2022), khi bị nhà hoạt động khí hậu đồng thời là cựu Phó Tổng thống Al Gore khẳng định, mà không có bằng chứng, rằng ông là một “người phủ nhận khí hậu” tại một diễn đàn của New York Times, bất chấp một câu chuyện đăng trên New York Times hồi tháng 04/2021 có nhan đề, “Out of Trump’s Shadow, Malpass Embraces Climate Fight” (Rời Khỏi Cái Bóng Của Ông Trump, Ông Malpass Nắm Lấy Cuộc Chiến Chống Biến Đổi Khí Hậu). Khi được hỏi về cáo buộc của ông Gore vào cuối ngày tại cùng một diễn đàn, ông Malpass đã nói rằng ông chưa bao giờ gặp ông Al Gore và ông Gore không biết gì về công việc của Ngân hàng Thế giới.
Sau đó ông Malpass đã tiếp tục liệt kê một số sáng kiến về khí hậu, trong đó có Kế hoạch Hành động về Khí hậu của ông cho giai đoạn 2021–2025. Nhưng khi người điều hành chương trình hỏi ông Malpass có chấp nhận “sự đồng thuận khoa học rằng việc đốt nhiên liệu hóa thạch đang khiến hành tinh nóng lên một cách nguy hiểm hay không,” thì ông đã đáp lại bằng một câu trả lời dài dòng, tế nhị, và chi tiết, phác thảo các chương trình và khoản đầu tư thực chất mà Ngân hàng Thế giới đã thực hiện dưới sự lãnh đạo của ông. Nhưng người dẫn chương trình này một lần nữa lặp lại câu hỏi theo kiểu dường như là buộc tội — nếu không muốn nói là tranh luận — và ông Malpass, có đôi chút bực dọc với câu hỏi này, đã đáp lại rằng, “Tôi không biết cái… Tôi không phải là một nhà khoa học.” Chính bình luận cuối cùng này đã được các hãng truyền thông lựa chọn đưa tin, tạo ra một vụ bê bối điên cuồng về quan hệ công chúng kết thúc bằng việc ông Malpass phải từ chức khỏi ngân hàng này hồi đầu tháng Hai.Tòa Bạch Ốc đã đề cử ông Ajay Banga, cựu giám đốc công ty thẻ tín dụng toàn cầu MasterCard, lên kế nhiệm ông Malpass.
Quốc hội Hoa Kỳ nên đóng vai trò trực tiếp và quyết đoán hơn trong công việc của chính phủ Tổng thống Biden với Ngân hàng Thế giới và đánh giá tiện ích của ngân hàng này so với các cơ quan tài chính phát triển khác của Hoa Kỳ, chẳng hạn như Cơ quan Phát triển Quốc tế Hoa Kỳ (USAID). Trong trường hợp Quốc hội xác định có lợi ích địa chiến lược của Hoa Kỳ, tài trợ phát triển nên đến từ USAID, với sự chấp thuận rõ ràng từ Hoa Kỳ, chứ không phải là từ Ngân hàng Thế giới. Ưu tiên cao nhất của tất cả các khoản viện trợ phát triển của Hoa Kỳ, cho dù có nguồn gốc từ đâu, nên là ngăn chặn Trung Cộng giành được ảnh hưởng toàn cầu thông qua việc cho vay.