Công an lập chốt chặn, mật vụ theo sư Thích Minh Tuệ ‘ẩn tu’
Sau ngày 3 Tháng Sáu, lời nói dối của chính quyền CSVN về sự “tự nguyện” ẩn tu của sư Thích Minh Tuệ đã được bóc trần. Nhiều video và ảnh chụp trên mạng cho thấy, thầy Thích Minh Tuệ, sau biến cố bị bắt cóc vào rạng sáng ở Thừa Thiên Huế, nay đang bị “giam lỏng” như trong một hình thức quản chế tại địa phương, nơi ông đăng ký thường trú tại Gia Lai.
Nhiều ngày qua, dư luận không khỏi hoang mang, khi kể từ sau việc thầy Minh Tuệ cùng tăng đoàn khất sĩ bị công an ập đến áp giải đi theo nhiều hướng khác nhau. Tin tức về thầy Minh Tuệ vẫn bặt vô âm tín. Cho đến lúc bị quá nhiều chất vấn từ cộng đồng mạng, đài truyền hình Việt Nam mới vội vàng tung liên tiếp hai cuộc gọi là “phỏng vấn thầy Thích Minh Tuệ” lên sóng truyền hình quốc gia, mục đích trấn an dư luận.
Nhưng sau hai bản tin của VTV, ngay lập tức cộng đồng mạng chỉ ra nhiều vấn đề. Bản tin đầu bị cộng đồng mạng chỉ ra nhiều yếu tố cắt ghép vào tối mồng 8 Tháng Sáu. Bản tin thứ hai, những tưởng sẽ xóa tan mọi nghi ngờ của cộng đồng mạng, nào ngờ, các yếu tố cắt ghép lại một lần nữa được chỉ ra, khiến cộng đồng mạng ngày càng hoang mang hơn về sự an nguy của sư Minh Tuệ.
Ngày 9 Tháng Sáu, tổng hợp từ các nguồn tin, báo Sài Gòn Nhỏ có bài viết “Có dấu hiệu CSVN đang giam lỏng sư Thích Minh Tuệ” để cảnh báo âm mưu của nhà cầm quyền. Trước áp lực ngày càng lớn của cộng đồng, Bộ Công An có những hành động giải nhiệt: vào ngày 10 Tháng Sáu, Công An Gia Lai công bố video trao căn cước công dân cho ông Lê Anh Tú (thế danh của sư Minh Tuệ). Sau đó, cơ quan công an cũng có hình ảnh cho thấy đã trả ông về địa phương.
Một số người cũng đăng tải những bức hình chụp cùng với sư Minh Tuệ, cho thấy bằng chứng sư Minh Tuệ có vẻ đã được “trả tự do.”
Theo các bình luận, có lẽ sau biến cố ngày 3 Tháng Sáu, họ giam lỏng sư Tuệ tại một nơi nào đó và cho anh trai ông, ông Lê Anh Tuấn, tiếp tế đồ ăn. Theo như ông trả lời phỏng vấn báo trong nước: “Mấy ngày trước có anh trai ngày nào cũng đưa cơm tới cho con. Nhưng sống như thế con thấy không đúng với hạnh đầu đà. Ngày hôm nay con đi ra khất thực. Tự mình ra tới nhà dân, người ta cho cái gì, mình mang tới nhà hoang dùng và kiếm chỗ yên tĩnh để ngồi tu hành.”
Lúc này, dường như ông mới chỉ được đi khất thực loanh quanh tại địa phương, nơi ông đăng ký thường trú tại Ia Grai, Gia Lai, cho thấy nguyện vọng bộ hành khất thực của ông đang bị cản trở. Vào ngày hôm nay (12 và 13 Tháng Sáu) khi một số Phật tử đến muốn đảnh lễ thì sư Minh Tuệ vội ngăn lại, đầy ngụ ý: “ngoài đường không nên đảnh lễ,” và khuyên mọi người hãy về làm công việc của mình. Sau khi sư Minh Tuệ rời đi, công an liền đến lập chốt chặn, và quát các Phật tử muốn gặp sư Minh Tuệ: “Đi về đi!”
Nhiều ảnh chụp khác trên mạng xã hội cũng cho thấy, trên mọi nẻo đường đến chỗ lán ở nơi sư Minh Tuệ đang dừng chân đều có chốt chặn của công an. Một người giấu tên cho biết, các chốt chặn đến nơi sư Minh Tuệ từ khoảng 2 cây số. Đã có trường hợp người dân nài nỉ vào gặp sư Tuệ, công an đã giữ căn cước, chụp lại, khi trở ra mới được nhận lại giấy tờ. Dù là ở nơi hẻo lánh, nhưng nhà cầm quyền đã thành lập các lực lượng liên ngành, với đầy đủ thành phần như An ninh – Cơ động – Công An giao thông – Dân Phòng, để có thể có toàn quyền xử lý bất kỳ vụ việc nào xảy ra.
Điều đang xảy ra với sư Minh Tuệ, làm tôi liên tưởng tới án quản chế sau thời gian lao tù của những tù nhân lương tâm (TNLT): Sau khi mãn hạn tù, thông thường những người tù chính trị còn có bản án quản chế đi kèm, có thời hạn từ 1 đến 5 năm. Trong thời gian đó, những cựu TNLT thông thường rất khó đi ra khỏi địa phương mình cư trú, bởi mỗi khi muốn đi ra ngoài địa phương phải được sự cho phép của chính quyền bằng văn bản!
Là người từng chịu hai án tù chỉ vì những hoạt động ôn hòa của mình, tôi không lạ gì cách hành xử của nhà cầm quyền đối với trường hợp sư Minh Tuệ. Bởi thứ nhất, Cộng Sản Việt Nam luôn kiểm soát mọi thứ, bao gồm tôn giáo. Với trường hợp của thầy Minh Tuệ, tuy ông lúc nào cũng xưng con với tất cả mọi người và luôn tự nhận mình là “không phải thầy, cũng không phải sư,” nhưng về mặt thực tế, cho đến thời điểm trước khi bị bắt cóc giải đi, ông đã hội tụ được một tăng đoàn với hơn 70 khất sĩ tự nguyện và hầu như tăng chúng cả nước đều hướng về ông. Điều đó khiến cho quyền kiểm soát tín ngưỡng của nhà cầm quyền bị thách thức, và hệ thống Phật giáo quốc doanh bị đe dọa.
Thứ hai, cho dù sư Minh Tuệ không phạm tội gì, nhưng bằng việc bắt cóc ông và cưỡng bức đưa tăng đoàn đi trong đêm, nhà cầm quyền cộng sản đã coi ông như là một tội phạm. Dù chính Khoản 3, Điều 113 của Bộ Luật Tố Tụng Hình Sự 2015 của chính nhà cầm quyền cũng quy định: “Không được phép bắt người vào ban đêm, trừ trường hợp phạm tội quả tang hoặc bắt người đang bị truy nã.”
Bằng việc 5 công an viên xô, đè, bẻ tay sư Minh Tuệ vào rạng sáng ngày 3 Tháng Sáu, nhà cầm quyền đã coi sư Minh Tuệ và đoàn khất sĩ như tội phạm bị bắt quả tang, và với cách lập chốt, giam lỏng và ngăn chận sư Minh Tuệ tiếp xúc với Phật tử, như vậy trong cả 2 trường hợp, nhà cầm quyền đều đã đối xử với thầy Minh Tuệ và đoàn khất sĩ như những tội phạm nguy hiểm.
Đừng quên, trong các bản phóng vấn bằng hình và bằng chữ, sư Minh Tuệ luôn nhấn mạnh ước nguyện được trở lại tự do bộ hành tu tập. Và trong tình trạng giam lỏng như hiện nay không biết liệu rằng khi đoàn khất sĩ và số lượng Phật tử đông đảo đang ngày càng tìm về, nhà cầm quyền có để cho các ông được tự do tu tập, hay sẽ còn áp dụng các biện pháp khác quyết khắc nghiệt hơn?