Vì cái gì?
Mạc Văn Trang
Luật sư Dũng nói, về mặt pháp luật, ông Kiêm, chủ tịch UBND xã Hiền Thành, huyện Vĩnh Linh, Quảng Trị, không có quyền đuổi sư Thích Minh Tuệ và đoàn tòng tu ra khỏi địa bàn. Nhưng tại sao ông ta lại cứ đuổi?
Một câu hỏi phân tích tâm lý thú vị.
– Nếu vì lý do an ninh trật tự, không muốn tụ tập đông người ở địa phương thì ông ta ra lệnh cho trưởng công an rồi dân phòng làm nhiệm vụ, chứ ông ta không xuất hiện làm gì.
– Nếu vì lý do ông ta theo Mác – Lê vô thần hoặc theo đạo khác mà ghét đạo Phật thì cũng cho tay chân ra xua đuổi, chứ không xuất hiện.
– Ông ta hùng hổ xuất hiện, khuỳnh tay, quát nạt, vung tay chỉ trỏ trước sư Thích Minh Tuệ và đông đảo người dân để… chứng tỏ oai quyền của ông Chủ tịch: Mày có là thánh thần gì, được bao nhiêu người dân sùng bái, TAO cũng coi là muỗi! Còn nhân dân nhìn đây, ở đất này TAO mới là kẻ có QUYỀN, chứ không phải “thằng ba trợn” kia! Tất cả hiểu chửa!
Nhìn cái mặt ông Chủ tịch rất hách dịch, thể hiện kiểu bản chất “đại ca”, xã hội đen.
Cái cơ chế Đảng cử, Dân không được tự do ứng cử, bầu cử cứ đẻ ra các loại quan chức kiểu đó thôi. Nếu có tự do ứng cử, bầu cử, liệu rằng nhiệm kỳ sau có người dân nào bầu cho ông này?
Xét ở góc độ Phật pháp, hành động đó của ông ta là vô minh vì cái tâm Tham (tham quyền lực), Sân (ganh ghét, đố kỵ), Ngã Mạn, Ngã tướng khởi lên, che lấp tâm Từ bi, Trí tuệ, nên hành động mù quáng.
Nhưng đối với Ngài Thích Minh Tuệ thì đó chỉ là chuyện thường tình của thế gian, là những chướng ngại cho hành trì tu tập. Người ta xua đuổi thì mình đi chỗ khác, không nói chuyện với người sân si. “Con thấy người hoan hỉ bố thí cho mình thì mặt họ tươi vui, hạnh phúc; người cáu giận với mình thì mặt họ không an vui, họ không có hạnh phúc. Con vẫn cầu mong cho họ hạnh phúc“.
Quan trí và Dân trí ngày càng cách xa nhau! Quan Đức và Dân Đức lại càng cách xa nhau lắm lắm!